"Phượt tiên sinh" cưỡi cub đi khắp Việt Nam
“Tôi sẽ đi cho đến khi nào không còn đi được thì tôi mới hết đi, chứ còn đi được thì tất nhiên tôi phải đi.”

Người ta gọi tôi là “phượt tiên sinh”
86 tuổi, ở cái tuổi viên mãn để sống an nhàn bên con cháu thì ông Phạm Văn Ngọc lại có niềm đam mê khác - đam mê những cuộc hành trình. Đó là chuyến đi dọc cung đường Bắc - Nam, lên rừng xuống bể, là hành trình khám phá hình chữ S thân thương theo một cách thức riêng. “Tôi là một người thích đi
phượt từ khi còn nhỏ nhưng vì phải lo toan cuộc sống gia đình cùng nhiều lý do riêng nên tôi chưa có nhiều cơ hội. Phải bắt đầu từ năm 2008 trở lại đây, tôi mới đi xe gắn máy đến nhiều tỉnh thành khắp
cả nước. Bảy mươi chín, tám mươi tuổi đi mãi tới giờ là sáu bảy năm rồi. Tôi đi như vậy là để giải tỏa ý muốn của tôi là thích phiêu lưu của mình. Phong cảnh Việt Nam đẹp lắm, thành ra tôi đi hoài cũng không chán”, ông Ngọc chia sẻ.
“Người ta gọi tôi là “phượt tiên sinh” bởi lẽ cứ làm việc và rồi dành dụm tiền cho những chuyến đi”. Tình yêu với mảnh đất quê hương là nguồn động lực lớn thúc giục ông cụ 86 tuổi này lên đường
khám phá đất nước suốt nhiều năm nay. Trước mỗi chuyến đi, ông đều lên kế hoạch khá tỉ mỉ sao cho tiết kiệm chi phí và an toàn cho mình. Ông cho biết: “Mỗi ngày bình quân 400 ngàn, đi bao nhiêu ngày thì bấy nhiêu 400 ngàn. Thông thường đi Bắc thì khoảng một tháng, còn miền Trung thì cỡ 10 đến 15 ngày”. Bên cạnh đó, để hạn chế những chuyện không hay, ông còn cố ý “cải trang” vẻ bề
ngoài của mình như một “dị nhân” nghèo khổ.
Bạn đồng hành của ông là chiếc xe máy cũ kỹ, quần áo và đôi dép “không sợ mất”. Chiếc xe đi phượt của ông Ngọc là một chiếc Cub cũ được mua với giá 2 triệu nhưng “khoảng tiền tân trang lại chiếc xe chắc cũng hơn 30 triệu”. Chiếc xe này đặc biệt hơn tất cả các chiếc xe khác vì nó đã tới không biết bao nhiêu nơi. Ông nói: “Tôi có thể mua bất cứ một chiếc xe nào ngoài đường nhưng chiếc này mà mất thì
không mua ở đâu được”.
Máy ảnh, chiếc xe là những người bạn đồng hành cùng ông trên các cung đường ngang dọc. Còn người vợ chính là người đồng hành cùng ông trên hành trình dài hơi khác – hành trình cuộc
đời. Nhưng dù là ngắn hay dài, dù là hành trình nào ông cũng có một cách thể hiện tình yêu rất khác biệt và trọn vẹn mà không phải người trẻ nào cũng có thể làm được. Nói về người vợ của mình, ông chia sẻ: “Hễ tôi đi ra thì bà lo chứ không bao giờ giận. Mỗi ngày tôi đi, tôi đều ghi hình lại, đến
tối thì gửi về cho bà xem.”
....
Comments